Tâm sự của coder về cuộc đời là chủ đề khá mới. Sau một thời gian đi làm, và hôm nay cũng là Chủ nhật nên rãnh rỗi. Bỗng mình nhớ đến một câu nói của ông thầy lúc còn học trong trường Đại học.

Lúc đó đang học môn Cấu trúc dữ liệu và giải thuật thì phải. Chỉ nhớ bâng quơ lý do là hôm đó lớp có nhiều cụ nghỉ quá nên thầy mới phán cho cả lớp (đâu được chục đứa) một câu xanh rờn: “Cuộc đời này tất cả đều có sự đánh đổi các em ạ”.

Khi đó thật sự cũng không biết thầy nói ai, đơn giản chỉ nghĩ chắc ổng trừ mình ra, sau có biết được sự thật là thầy đã nhìn thấy một số cụ trốn học, đang uống nước và tán dóc trước cổng trường, vãi linh hồn.

Thầy nói tiếp “đánh đổi bởi vì các em không thể chọn làm 2 việc cùng một lúc và hy vọng 2 điều đó mang lại kết quả tốt như nhau được, các em không thể hy vọng một kết quả học tập tốt nếu như chọn đánh đổi các tiết học cho những giờ chém gió thao thao bất tuyệt ngoài hàng quán”.

Giờ nhớ lại toàn bộ câu chuyện đó mới bàn bạc qua việc làm hiện tại của bản thân và cả nghề nghiệp.

Đánh đổi những giờ vui chơi với học hành cật lực

Thực sự mà nói, thế giới hiện nay có quá nhiều cám dỗ. GS Lê Thẩm Dương từng phán rằng, sinh viên bây giờ khổ hơn tụi tôi hồi xưa rất nhiều, vì bây giờ tụi nó phải vượt sướng chứ không phải vượt khổ, mà cái việc vượt sướng với vượt khổ cái nào khó hơn?

Cha ơi ta nói vượt sướng nó khổ và vất vả gấp trăm lần. Xã hội giờ có quá nhiều công cụ giúp sinh viên tiêu xài hết các khoản thời gian của mình, nào facebook, nào quán nhậu, cafe…..

Mình cũng từng là nạn nhân của việc vui chơi, nhưng chỉ là game nhẹ thôi, lành mạnh nhưng cũng đã giết của mình kha khá thời gian năm đầu đại học, giờ nghĩ lại vẫn thấy tốt vì có những năm như vậy sau mình mới bỏ được game và tập trung học tập.

Sau đó còn nhận ra chân lý, rốt cuộc chơi game nào, đứng top mấy rồi ra đời cũng chả thay đổi được gì ngoài việc tốn quá nhiều thời gian và không thể lấy lại được.

Đi làm – đánh đổi thời gian trên công ty và thời gian cho bản thân

Thực sự may mắn khi mình chưa phải OT nhiều, nhưng cũng có những đồng chí không may mắn vô phải công ty việc nhiều như núi nên OT như một điều tất yếu cần phải xảy ra hằng tuần.

Vừa qua vô tình cũng đọc được một mẩu chuyện buồn về một developer sau 1 tuần OT liên tục đã xuất huyết máu não và tử vong khi mới bước qua tuổi 28, qua đó mới thấy việc lựa chọn OT để có tiền, có kinh nghiệm và việc giành thời gian cho nghỉ ngơi và giải trí, thời gian cho gia đình là một sự đánh đổi khiến nhiều người phải đau đầu.

Đánh đổi việc code liên tục và trau dồi kỹ năng mềm

Sau 8 tiếng làm việc, về đến nhà tắm rửa ăn cơm xong là mình không còn ngồi nổi để làm điều gì khác. Đó là thời gian đầu mới đi làm, giờ thì cũng tạm lếch lếch ngồi xem séch(sách) được rồi, cũng mất kha khá thời gian đó.

Sau 8 tiếng đó, về nhà người cứ ê ẩm và đầu óc luôn căng thẳng, mà đã lỡ theo con đường coder rồi thì phải chấp nhận thôi. Đó có thể coi là một sự đánh đổi giữa sức khỏe, thời gian cho tiền bạc và sự nghiệp.

Đánh đổi thời gian rảnh rỗi đi chơi và trau dồi bản thân

Đối với nhiều bạn, có thể họ nghĩ rằng qua 8h làm việc là quá đủ cho một người. Nhưng nếu có suy nghĩ đó mà bạn dám mơ ước một tương lai cao hơn người khác thì không ổn. Tất nhiên đó là quyền lựa chọn của mỗi người và mình không cổ súy cho việc bạn phải thế này thế nọ.

Nhưng đó là lời những người đi trước để lại, họ không tin ai đó thành công vượt bậc mà đều đặn 8h đến công ty và 5h về, sau đó không làm gì thêm. Công ty mình boss toàn trâu (xin lỗi nếu boss là người Nhật có đọc được tiếng Việt) vì mấy ông đó đôi khi không ăn trưa. OMG, super hero!

Bản thân mình không hay ho và giỏi giang gì nhưng cũng khá tự hào vì có sở thích viết blog và đọc sách khi có thời gian rảnh. Đôi lúc cũng đã chấp nhận đánh đổi việc không đi chém gió với bạn chỉ để ở nhà viết blog hoặc đọc những cuốn sách mà mình đã đặt mục tiêu tối thiểu mỗi tuần 1 cuốn, haiz. Mọi người không nên học hỏi theo mình nhé, mọt sách quá sẽ tẩu hỏa nhập ma đấy, thay vào đó có thể ra ngoài giao tiếp với mọi người xung quanh.

Tâm sự của dev vào giờ cũng sầu nhỉ.

Có quá nhiều sự đánh đổi đôi khi khiến ta như đứng giữa ngã ba đường, lựa chọn cái này thì mất cái kia. Và đó chính là lúc các bạn chọn cho mình con đường đi, bạn phải sẵn sàng hy sinh điều gì đó lớn lao để nhận lấy những gì bạn cho là tốt, mặc dù có thể nó không tốt như bản thân bạn nghĩ, và nếu có thất bại thì đó cũng là lúc bạn tự chịu trách nhiệm cho chính lựa chọn của mình.